Bạch Long thành, phủ thành chủ.
Một gian thư phòng u ám nào đó, Bạch Động và lão nhân áo xám kia khoanh tay đứng thẳng, trước mặt họ là một trung niên tóc hoa râm đang cúi đầu xem xét uy áp linh lực toát ra từ Bạch Long ngọc trụ.
– Bạch Long ngọc trụ đúng là do Bạch Long Chí Tôn để lại, tin tức của chúng ta rất chính xác.
Lão trung niên vuốt ve Bạch Long ngọc trụ, đột nhiên cười nói.
Nghe vậy hai người kia cũng khẽ thở phào.
– Cha, lần này linh tàng xuất thế, hẳn là của Bạch Long Chí Tôn kia?
– Tám chín phần là vậy.
Trung niên được Bạch Động gọi là cha kia chính là thành chủ Bạch Long thành, Bạch Hiên. Là nhân vật bá chủ tại ngàn dặm Bạch Long Khâu này.
– Lão quỷ Bạch Long Chí Tôn, hắn nghĩ rằng có thể tiếp tục che giấu linh tàng sao? Ta ở đây xây dựng Bạch Long thành, tìm tòi hơn mười năm đã có thể chờ đến hôm nay đó.
Bạch Hiên cười nhạt, mắt đanh ác lóe lên.
– Chỉ cần lấy được món chí bảo kia, nhiệm vụ của ta kết thúc hoàn mỹ, lúc đó có thể rời khỏi nơi đổ nát này, quay về trong cung.
– Cha, lần này Thiên Cương kiếm phái và Địa Hành tông cũng phái người tới, vả lại tin tức truyền đi chắc chắn sẽ tăng thêm tay chân.
Bạch Động nói.
– Thiên Cương kiếm phái, Địa Hành tông… Ha ha, mấy tên cắc ké mà thôi. Long Ma cung chúng ta năm xưa xưng bá Bắc Thương đại lục, mấy cái thế lực con con này lật tay là đè sập. Nếu không phải đám khốn kiếp Bắc Thương linh viện kia, Long Ma cung chúng ta đâu có rơi vào hoàn cảnh này. Lại còn tên Bạch Long Chí Tôn năm đó phản loạn trộm đi chí bảo, lại còn lão già chết dịch của Bắc Thương linh viện, thì bây giờ Bắc Thương đại lục chẳng tới lượt chúng xưng vương xưng bá!
– Hừ, bất quá không sao. Không lâu nữa Long Ma cung sẽ nổi lên trở lại, nhất định sẽ nhổ tận gốc Bắc Thương linh viện!
Lão nhân áo xám chợt cất tiếng:
– Thành chủ, hôm nay Bạch Long thành xuất hiện một đám người trẻ tuổi xa lạ, nhưng thực lực rất mạnh. Ta phái người điều tra, biết được họ chính là đến từ Bắc Thương linh viện.
– Cái gì?
Bạch Động trợn mắt, chơt nhe răng cười khẩy
– Thì ra là tới từ chỗ đó, khó trách kiêu ngạo thế đấy.
– Người của Bắc Thương linh viện?
Bạch Hiên thì nhíu mày:
– Họ tới đây không lẽ cũng vì linh tàng Chí Tôn sao? Chẳng lẽ Bắc Thương linh viện biết nơi này có ẩn giấu thứ gì? Không có khả năng!
– Xem tình hình có vẻ không phải, nếu không thì không chỉ có một tiểu đội. Trong đám bọn họ, cô gái áo trắng chính là đệ tam Thiên bảng Tô Huyên, thực lực Hóa Thiên cảnh trung kỳ, rất lợi hại. Hai người khác là Quách Hung, Lê Thanh đều là trong nhóm tam thập cường Thiên bảng, chuẩn Hóa Thiên cảnh. Còn lại hai người kia thì không có nhiều tin tức, thực lực cũng bình thường, không đáng nói.
Lão già này xem ra rất am tường tin tức trong nội bộ Bắc Thương linh viện.
– Hóa Thiên cảnh trung kỳ sao…
Bạch Hiên xoa xoa Bạch Long ngọc trụ. Bắc Thương linh viện bồi dưỡng đệ tử thật mát tay, tuổi trẻ đã có thực lực kinh khủng như vậy.
– Cha, chúng ta làm gì bây giờ? Người của Bắc Thương linh viện cũng dám tới địa bàn của chúng ta, không thê buông tha. Lỡ như chúng đem tin tức báo cáo về, kéo tới một đám cường giả nữa thì bất lợi cho chúng ta, nhiều năm chuẩn bị sẽ hóa thành bọt nước
Bạch Động liếm môi, giọng điệu ác độc, nhưng hai mắt lại đầy dục vọng.
– Thiếu chủ nói đúng, đệ tử Bắc Thương linh viện này là một nhân tố bất lợi.
Lão già kia cũng tán thành.
Bạch Hiên nheo mắt:
– Tô Huyên kia thực lực không tệ, nếu mạnh mẽ ra tay, e rằng bứt dây động rừng, lúc đó thì phiền toái.
– Thành chủ, trong tiểu đội kia, có một nha đầu thực lực khoảng Dung Thiên cảnh hậu kỳ, chính là muội muội của Tô Huyên. Nếu chúng ta bắt được, có lẽ Tô Huyên cũng phải bó tay chịu trói…
Lão nhân áo xám thấp giọng nói.
Bạch Hiên nghe vậy thì cười nhạt, gật gù.
– Vậy thì giải quyết mấy tên xui xẻo đó đi. Nhớ rõ không nên động thủ trong Bạch Long thành, tránh bọn kia chú ý.
Bạch Hiên cười cười, hàm răng trắng hếu lạnh lẽo.
– Chờ bọn hắn vừa ra khỏi Bạch Long thành, phái Long Ma vệ giải quyết sạch sẽ. Dù sao nhiều năm nay cũng không ít đệ tử chết dưới tay Long Ma cung chúng ta.