– Ai cần ngươi trả, chúng ta bây giờ là bằng hữu, hỗ trợ nhau là chuyện bình thường phải làm.
Tô Linh Nhi trợn mắt.
– Linh Nhi nói đúng. Linh trận tử này không tâm thường, nếu ngươi nghiên cứu thấu đáo không chừng sẽ là trợ lực lớn cho chúng ta.
Tô Huyên mỉm cười.
Mục Trần cũng không nói thêm, cười đáp lại gật đầu.
Đấu giá vẫn tiếp tục, sau Linh Trận tử cũng không có gì quá đặc biệt khiến cho Mục Trần động tâm. Nhưng hắn vẫn không thất vọng, vì ba thế lực kia vẫn chưa hề ra tay, bộ dạng đang chờ đợi một thứ thật đặc biệt.
Đấu giá dần đến cuối buổi, không khí càng lúc càng nóng cháy, Tất Thắng cười tươi như hoa nở, hắn liếc khẽ ba thế lực đằng trước, rồi chầm chậm lấy ra một vật trong tay áo.
Chính ngay lúc đó, nhân mã ba thế lực liền rục rịch có động tác.
Mục Trần nhìn lại trong tay Tất Thắng là một ngọc trụ chừng hai thốn. Trên thân trụ có một hình khắc như con bạch long đang bay lên, mơ hồ có một bóng người ngồi xếp bằng ở đầu con Bạch Long.
Bạch Long ngọc trụ vừa xuất hiện, những tiếng ù ù vang lên, hào quang đại phóng, một tiếng long ngâm vang vọng, uy áp khó à dùng từ ngữ để hình dung cũng xuất hiện, như đá tảng tràn ngập phòng đấu giá.
Sắc mặt rất nhiều người chuyển trắng, linh lực như ngừng vận động, áo lực khiến họ sợ hãi vô cùng.
– Đó là cái gì?
– Thật là uy áp khủng khiếp!
……
Phòng đấu giá náo động, mọi người khiếp sợ nhìn Bạch Long ngọc trụ, đây là vật đấu giá trung tâm sao?
– Đó là cái gì?
Tô Linh Nhi cũng tò mò nhìn qua. Đấu giá lần này đã có thứ khiến nàng kinh ngạc.
– Uy áp linh lực này…
Tô Huyên nheo mắt nhìn vào Bạch Long ngọc trụ, nhẹ giọng nói:
– Có lẽ là một đồ vật do cường giả Chí Tôn lưu lại.
– Chí Tôn?
Mục Trần, Quách Hung, Lê Thanh lập tức chấn động. Đồ vật Chí Tôn để lại? Ở đây lại có kỳ bảo bực đó?
– Ha ha, chư vị! Bạch Long ngọc trụ này được khai quật không lâu trước đây trong một nơi sâu thẳm của Bạch Long Khâu. Sau khi chúng ta xem xét, Bạch Long ngọc trụ rất có thể là di vật của vị Bạch Long Chí Tôn vài trăm năm trước ở Bạch Long Khâu này lưu lại
Tất Thắng cẩn thận cầm Bạch Long ngọc trụ, nói.
– Bạch Long Chí Tôn?
Phòng đấu giá chấn động, mọi người liền đỏ mắt. Bạch Long Khâu có không ít cường giả chôn thây, nhưng nổi tiếng nhất chính là Bạch Long Chí Tôn, một người rất mạnh tính trong cả Bắc Thương đại lục. Chẳng qua sau khi hắn chết, không ai tìm thấy thứ gì của hắn, chẳng lẽ bây giờ đã phát hiện ra?
Di vật của một vị cường giả Chí Tôn đủ khiến cho người người điên đảo.
– Gần đây Bạch Long Khâu thường có nhiều dị tượng phát sinh, có lẽ mọi người đều biết đó là dấu hiệu linh tàng xuất thế, lại cùng lúc với sự xuất hiện của Bạch Long ngọc trụ này. E rằng linh tàng kia rất có khả năng là do Bạch Long Chí Tôn để lại.
Tất Thắng ném một quả bom cỡ bự khiến phòng đấu giá liền bạo động, mọi người hô hấp dồn dập.
Dị tượng ở Bạch Long Khâu là tin tức không mới, nhưng bọn họ cũng chỉ biết là linh tàng xuất thế, cũng chỉ nghĩ là linh tàng bình thường, cũng không nhiều người có ý đi tìm kiếm bảo tàng. Vì dù sao ở đó cũng đã từng xuất hiện nhiều linh tàng, cũng chỉ có mấy thứ đồ thường thường bậc trung. Nhưng hiện tại lại khác…
Linh tàng Chí Tôn, đủ để cho cả Bạch Long Khâu thêm một hồi máu tanh.
Nghe thấy những tiếng huyên náo kia, đám người Mục Trần chưng hửng nhìn nhau.
– Không phải nói chỉ linh tàng Thông Thiên sao? Giờ sao lại biến thành linh tàng Chí Tôn?
Quách Hung ngạc nhiên hỏi.
Tô Huyên cũng nhíu mày:
– Xem ra tin tức của chúng ta đã thiếu sót, lần này phiền toái hơn. Nếu chỉ là linh tàng Thông Thiên thì chúng ta rất thuận lợi, nhưng với linh tàng Chí Tôn thì cường giả kéo đến không ít, e rằng ba thế lực kia cũng dốc tận binh lực tranh đoạt, khó tránh khỏi đại chiến.
Bọn họ dù thực lực không yếu, nhưng thế người ít ỏi, muốn chống chọi những thế lực cường giả mạnh mẽ ngoan độc kia vẫn là rất khó, lại còn những đoàn thám hiểm thực lực mạnh mẽ, họ cũng chẳng phải là mấy cái giẻ rách.
– Cũng không chắc là linh tàng Chí Tôn đâu… nói không chừng do tên mập kia cố ý để nâng giá.
Tô Linh Nhi thủ thỉ.
– Cũng có thể…
Tô Huyên khẽ gật đầu, nhìn vào Bạch Long ngọc trụ, nói:
– Cứ xem diễn biến đã.
Quách Hung gật đầu, hiện tại cũng chỉ có thể như thế.
Mục Trần cũng tập trung nhìn lên Bạch Long ngọc trụ trên đài, rồi nhìn qua ánh mắt gấp gáp của mấy người của ba thế lực kia. Cái vẻ này thì tám chín phần tin tức của Tất Thắng kia là thật, linh tàng xuất hiện ở Bạch Long Khâu quả đúng là thuộc về Bạch Long Chí Tôn….
– Nhiệm vụ lần này cũng sinh ra chút trắc trở rồi.