La Thống là Linh Động cảnh hậu kỳ, Mục Trần chỉ là trung kỳ, tuy khoảng cách chỉ một bậc, nhưng chênh lệch trong đó đủ để nghiền nát hắn.
– Cha ngươi chẳng lẽ không dạy dỗ ngươi, nếu không đủ năng lực thì chịu nhục một chút có phải hơn không? Còn dám chủ động tiến lên, thật là muốn kiếm hoa trên mặt à!
Mục Trần nghe thấy cũng nhẹ nhàng cười:
– Lúc ta học ẩn nhẫn, ngươi còn đang ngờ nghệch làm một đệ tử ngoan ngoãn trong học viện đó. Vả lại, ẩn nhẫn là dành cho những đối thủ tạm thời chưa đủ khả năng chiến thắng. Chỉ đáng tiếc, ngươi không được ta liệt vào danh sách đó.
– Ta hôm nay sẽ cho ngươi biết, khinh người phải trả giá ra sao!
Ánh mắt La Thống thoáng hiện nét hung ác, vươn song chỉ, chỉ hóa kiếm khí. Linh lực ám thanh sắc điên cuồng tuôn ra, tập trung tại ngón tay như mũi kiếm ẩn hiện, dao động sắc bén toát ra.
– Đại La Kiếm quyết?
Vài đệ tử nhìn thấy mũi kiếm xanh xanh ở đầu ngón tay La Thống, ánh mắt biến đổi kinh hô ra tiếng.
– La vực Đại La Kiếm quyết à?
Mục Trần cũng khẽ liếc mắt qua mũi kiếm xanh kia, linh cấp hạ phẩm, Đại La Kiếm quyết. Đây chính tuyệt kỹ thành danh của La vực chủ, không ngờ La Thống cũng đã luyện thành. Bất quá xem bộ dáng này, dĩ nhiên hỏa hầu còn chưa tới đâu, nhưng ở trình độ Linh Động cảnh này cũng đã khá lợi hại.
“Phốc!”
La Thống không cho Mục Trần nhiều thời gian suy tư. Ánh mắt lạnh lẽo phóng người ra, ngón tay như trường kiếm cắt qua không khí, đâm một kích cực mạnh vào Mục Trần.
Kiếm phong đi qua, không khí như bị xé rách.
Mục Trần gắt gao nhìn mũi nhọn hung bạo sắc bén, khiến cả người căng thẳng, tai phải nắm chặt.
Linh lực ám hắc từ trong cơ thể vận chuyển, không ngừng quán chú vào tay phải, hắc ấn trong lòng bàn tay mờ ảo dần dần hiện rõ.
Dao động linh lực mãnh liệt lan ra.
Quang mang hắc ám mạnh mẽ từ bàn tay Mục Trần bùng nổ, trong tay hắn là một mặt trời đen ngòm. Cái loại dao động dày đặc này khiến kẻ khác kinh hãi.
“Phốc!”
Mục Trần dẫn một chân xuống đất, thân hình cũng lao ra như báo săn mồi. Đối mặt với thế công sắc bén của La Thống, hắn vẫn không hề tránh né, cảnh tượng trước mặt khiến không ít người kinh ngạc không thôi.
– Muốn chết!
La Thống quát lên chói tai, mũi kiếm xanh không chút tạm dừng, nhanh như chớp chỉ vào cổ họng Mục Trần.
Nắm đấm ngập trong hắc quang, một quyền đánh ra mặt trời đen va chạm chính diện cùng mũi kiếm xanh.
“Uỳnh!’
Linh lực cuồng bạo gào thét lan ra, mặt đất cũng khẽ run rẩy, ánh mắt đệ tử xung quanh chăm chú giai điểm va chạm của hai công kích.
– Phá!
Hàn ý lóe ra trong mắt, linh lực không hề giữ lại trút ra, hắc ấn trong tay chấn động mãnh liệt, xuất hiện trước nắm đấm, nện lên mũi kiếm xanh.
“Choang!”
Hắc ấn đánh ra, mũi kiếm xanh đột nhiên vang lên một tiếng vỡ nhỏ, đệ tử xung quanh tròn mắt nhìn vết nứt lan nhanh trên thân kiếm.
“Bang bang bang!”
Mũi kiếm xanh cuối cùng đã hoàn toàn vỡ nát, gương mặt La Thống kinh hãi, chật vật tránh né bắn lui.
Mục Trần vẫn chưa truy kích, lật tay lại, hắc ấn biến mất, dao động trong sân chậm rãi tiêu tán. Chung quanh chợt trở nên im ắng, những ánh mắt đổ dồn về thân ảnh gầy gầy đều mang vẻ bất khả tư nghị, Mục Trần chẳng những chống đỡ thế công lợi hại nhất của La Thống, mà còn đánh vỡ đẩy lui chính diện.
– Không thể được…
Khương Lập, Đằng Dũng trợn mắt há mồm không tin cảnh tượng trước mắt, La Thống thực lực Linh Động cảnh hậu kỳ, lại bại trận trong tay Linh Động cảnh trung kỳ Mục Trần?
– Cái này…
Mặc Lĩnh cũng mặt mày cứng ngắc, trong lòng kinh nghi bất định.
“Hô!”
Đường Thiên Nhi khẽ thở dài, hai bàn tay nắm chặt cũng thả lỏng ra. Người này quả là lợi hại đó.
– La Thống học trưởng, đa tạ!
Mục Trần chắp tay hướng La Thống khẽ cười. Ánh mắt thoáng liếc qua bàn tay, hắc ấn dù đã nhạt đi rất nhiều, nhưng uy lực Sâm La Tử Ấn tuyệt đối không ngừng lại ở phàm cấp thượng phẩm, có lẽ vì có yêu cầu cao với phẩm chất bá đạo của linh lực, nên mới bị xếp vào hạng phàm cấp.
Chẳng qua Sâm La Tử Ấn tiêu hao linh lực cũng không nhỏ, thế công khi nãy của hắn hao hết phân nửa linh lực trong khí hải. Dù nói rằng lần đầu tiên khống chế nên không được hoàn mỹ, nhưng tiêu hao này so với linh quyết linh cấp hạ phẩm bình thường cũng không kém.
La Thống sắc mặt xanh mét, hắn hiển nhiên cũng không ngờ tới kết quả này, nhất thời cũng không nói được. Trước đó Mục Trần công kích hung hãn làm hắn chấn động, khiến hắn cảm nhận một khí tức nguy hiểm cực độ.
– Linh quyết kẻ này có lại lợi hại đến thế, chẳng lẽ đều là do cha hắn cấp cho?
La Thống nghiến răng nghiến lợi thì thào. Đại La Kiếm quyết này hắn tu luyện cũng một thời gian mới được kết quả như thế, không ngờ vẫn không đánh bại được Mục Trần mới chân ướt chân ráo bước vào thiên giới. Kẻ này còn có bao nhiêu thủ đoạn như thế?
Mục Trần cũng chẳng để ý đến La Thống đang miên man suy nghĩ, mục tiêu chấn động toàn trường đã đạt được, hắn nghĩ sau này kẻ kia sẽ khiêm nhường trước mặt hắn một chút, nên phủi tay xoay người bước xuống.
– Mục Trần, ngươi đến đây.
Ngay lúc đó, một tiếng nói nhàn nhạt đột ngột vang lên, khiến hắn hơi giật mình. Quay đầu lại, chỉ thấy Mạc sư không biết từ khi nào đứng cách đó không xa.
Mục Trần ngẩn người, ánh mắt giao nhau cùng Đường Thiên Nhi một chút, thoáng do dự rồi bước đến dưới ánh mắt khó hiểu của những đệ tử xung quanh.
Mạc sư dẫn đầu đi trước, đến cạnh một rừng cây yên tĩnh mới dừng lại. Lão xoay người, hai mắt chớp chớp, thanh âm dần nghiêm khắc:
– Ngươi tu luyện Sâm La Tử Ấn?