Cô không biết bản thân sao về được phòng, chỉ biết mí mắt rất nặng, nặng đến mức không mở ra được, từ từ nhắm mắt lại, tiến vào ngủ say…
“Bộ dáng của nó thật là xinh đẹp, thân ái, nó chính là con gái của chúng ta!”
Là ai, ai đang nói chuyện!
Mặc Khuynh Thành cả người ở trong một thế giới u ám, không nhìn thấy bất cứ bóng dáng nào.
“Đúng vậy, bộ dáng xinh đẹp như vậy, bảo bối, sau khi con lớn lên nhất định sẽ mê đảo tất cả đàn ông.”
Đây là ai?
Nhìn xung quanh, rốt cục nhìn thấy được phía không xa có một đứa trẻ nằm ở giường, hai người đứng cạnh bóng dáng mơ hồ. Nhanh chóng chạy về phía bọn họ, lại phát hiện có chạy thế nào cũng không thể tới cạnh họ được, chỉ có thể ngoan ngoãn đứng ở đằng kia, nghe bọn họ nói chuyện tiếp.
“Anh không cần, con gái của anh, không cần giao cho người khác chăm sóc!”
“Ha ha, thân ái, anh là đang ghen tỵ sao?”
“Không phải ghen, trên đời này, có người đàn ông nào yêu con hơn anh!”
“Nhưng chúng ta không thể chiếu cố con cả đời được!”
“Vì sao không thể, Breenda anh đã từ bỏ thân phận, dùng năng lực bản thân, tuyệt đối có thể lo cho hai người không lo áo cơm bảo đảm sống trong vui vẻ.”
“Đừng nói nhảm, sau này con gái trưởng thành, khẳng định sẽ tìm được một người yêu con cả đời, đến lúc đó, cho dù anh không nỡ, cũng không có cách nào.”
Người đàn ông không nói gì, mày kiếm nhăn lại, giống như gặp phải vấn đề khó có thể giải quyết.
Tay Mặc Khuynh Thành lặng lẽ nắm chặt, người đàn ông kia nhanh chóng nói.
“Có! Đến lúc đó khiến người đàn ông kia ở rể!”
“Anh nói cái gì vậy, ở rể?!” Người phụ nữ quả thật không thể tin được ông nói ra được lời này.
“Có cái gì phải kinh ngạc, ở cổ đại không phải rất nhiều sao? Huống hồ con gái của Breeda anh, cho dù là con trai tổng thống, ở rể cũng là đủ tư cách.”
“Nói mạnh miệng không sợ ế?”
“Bảo bối, anh không phải mạnh miệng, đời này, trừ em ra, con chính là người phụ nữ quan trọng của anh, trên đời này có thiên thiên vạn vạn cái tốt, cũng không bằng một phân của con gái.”
Hóa ra đối với ông thật sự mà nói, con gái thật sự quan trọng như vậy sao….
Không tự chủ được nở nụ cười, nhìn hai bóng dáng mơ hồ này, dơ tay, lại không thể chạm được…
“Thân ái, con gái của chúng ta sau này nhất định cực kì hạnh phúc cực kì hạnh phúc.”
Ôm người phụ nữ, kiên định nói: “Đó là đương nhiên!”
Bóng dáng từ từ biến mất, cô bối rối chạy lại…
Không được, không được đi, không được rời khỏi cô!
“Bảo bảo, bảo bảo, con làm sao vậy?”
Hai mắt mở ra, liền nhìn thấy khuôn mặt lo lắng của Lan Tuyết Mai.
“Mẹ…”
Tay lau khóe mắt, lau nước mắt của cô đi.
“Bảo bảo, gặp ác mộng sao? Mẹ ở đây, không cần sợ.”
“Mẹ!”
Ngồi dậy trực tiếp ôm lấy Lan Tuyết Mai, tựa đầu vào trong ngực bà, che đi vẻ yếu ớt.
Ôm chặt lấy cô, ôn nhu nói: “Bảo bảo, mơ đều trái ngược, không cần sợ, mẹ sẽ ở bên cạnh con, sẽ không rời đi.”
Không!
Mơ như vậy tuyệt đối không phải trái ngược!
Nhưng bà nói như vậy lại khiến cô nói không lên lời, chỉ có thể vô thanh nhắm mắt lại, lực trên tay tăng lên vài phần.
Cảm nhận được bất an của cô, Lan Tuyết Mai tiếp tục nói: “Bảo bảo, ác mộng vậy khẳng định vẫn chưa xong, mẹ nghĩ kế tiếp nhất định là, mẹ mặc đồ siêu nhân, bay tới cứu con, sau đó mang con đến một thế giới ấm áp hạnh phúc, con sẽ tìm được Dận nhi con yêu, tiếp đó là 18 kiêu ngạo, còn có rất nhiều fan của con, bảo bảo đừng sợ, cho dù mẹ không xuất hiện, mẹ cũng tin, ở thế giới này ở bất cứ đâu, nhất định có hai người vẫn bảo vệ con.”
“Bọn họ ở đâu?” Rầu rĩ hỏi, cho dù trong lòng cô biết rõ hai người kia là ai.
Lan Tuyết Mai sửng sốt, sau đó mang theo một chút đau thương không dễ phát hiện, “Bọn họ, ở nơi rất xa…”
Buổi tối, mọi người cực kì rõ ràng cảm nhận được cảm xúc cô không tốt, thay đổi cách chọc cười cô, sau bữa cơm chiều cũng tri kỉ nói cô không cần nghĩ quá nhiều, nghỉ ngơi sớm đi.
Trở lại phòng, trực tiếp tắt đèn đi, mở cửa sổ, đi tới ban công, nhìn bầu trời đầy sao.
Đều nói sau khi người nào đó qua đời, sao trên trời sẽ nhiều thêm một viên, như vậy hai ngôi sao sáng kia là bọn họ sao?
Nhìn kỹ, cảm giác không có một ngôi sao nào, có chút ủ rũ, khóe mắt vừa định cúi xuống, liền dừng lại ở chỗ hai ngôi sao ở gần nhau.
Là hai ngôi sao kia!
Trên bầu trời muôn vàn ánh sao, có hai vì sao cách rất xa, có vẻ cô độc, nhưng khiến cho cô liếc mắt một cái liền biết, chúng chính là ngôi sao mình muốn tìm.
Gắt gao nhìn một chỗ, xung quanh không có một ngôi sao nào khác, hai ngôi sao như là không chứa ngôi sao khác, giống như ở trong mơ người đàn ông kia sủng người phụ nữ đến mức tận cùng…
Cha mẹ ruột sao…
Mí mắt cụp xuống, bên trong tất cả đều là quyến luyến, cho dù trong trí nhớ không có bọn họ, cho dù là ngẫm lại, đều thấy tràn ngập ấm áp, cô thật muốn biết nếu như bọn họ còn sống, có giống như lời họ nói không, cô sẽ thành người hạnh phúc nhất, lúc mình đưa Mặc Dận về gặp bọn họ, người đó có giống như Mặc Tuyển Thần, nhìn anh giống như thấy kẻ địch đem mình ra phía sau, không cho người khác bắt mất không…
“Ha ha…”
Cho dù ngẫm lại, cũng cảm thấy cực kì vui vẻ…
“Ong ong…”
Trên tủ đầu giường, điện thoại không ngừng rung.
Cô không để ý tới, vẫn nhìn hai ngôi sao như cũ.
Điện thoại tối xuống, sau đó lại sáng lên.
Bất đắc dĩ, xoay người đi tới trước giường cầm lên.
“Cục cưng, em vừa làm gì vậy?” Trong giọng nói của Mặc Dận tràn ngập lo lắng.
Vốn là sửng sốt, chắc là Lan Tuyết Mai quá lo lắng cho mình nên mới nói cho anh biết rồi.
“Dận, em không sao, vừa rồi mải nghĩ chút chuyện liền không để ý.”
Mặc Dận nhẹ nhàng thở ra, sau đó nói: “Lần sau không được như vậy, cục cưng, anh cực kì lo lắng cho em.”
Nói trắng ra lo lắng của mình, không hề che giấu.
Nghĩ muốn nói với anh không có chuyện gì, nhưng ba chữ đơn giản đó có thế nào cũng không nói ra miệng.
Mặc Dận cách di động cũng cảm nhận được, “Cục cưng, có thể nói với anh không?”
“Em…” Mới mở miệng nói, phía sau liền không nói được.
Cô có thể nói cái gì, nói với anh là cô đã biết chuyện của cha mẹ ruột rồi? Nói với anh là cô rất nhớ bọn họ?
Không, cô cái gì cũng không thể nói, thậm chí trước lúc sinh nhật mười tám tuổi phải giả bộ cái gì cũng không biết.
“Dận, em không sao.”
Ánh mắt hơi trầm xuống, mấy người khác nhìn mặt tiếng nuốt nước miếng cũng nhỏ hẳn.
Anh đang có chuyện gì? Trước lúc họp nghe một cuộc điện thoại, sau đó liền gọi cho chị dâu, chẳng lẽ chị dâu không vui, nhưng lại không nói cho anh biết?
Sự việc lần này lớn rồi! Chị dâu không ở trong này, chịu khổ là bọn họ rồi!
Điều hòa vốn là để nhiệt độ ấm, hiện tại giống như là dưới 0 độ rồi!
Hu hu hu, quả thực là lạnh hơn so với với bên ngoài!
“Cục cưng, Sakura đã từng nói một câu, phụ nữ nói không có việc gì chính là có việc gì rồi, có phải em không muốn cho anh biết hay không?”
Sakura trong lúc vô ý nằm cũng trúng đạn hai mắt trừng lớn, vô thanh chỉ vào chính mình, cô nói như vậy bao giờ?
Mặc Khuynh Thành nghẹn lời, vậy mà không hề lừa được anh.
“Dận, sắp sinh nhật anh rồi, muốn quà gì?”
Một tuần sau sinh nhật, chính là ngày giỗ…
Đối với kiểu gượng gạo nói sang chuyện khác này, Mặc Dận không vạch trần, có lúc họ không muốn nói cho người khác biết, xem ra cô thật sự không muốn anh biết.
“Quà? Không phải em là quà của anh sao?”
Giọng điệu nhẹ nhàng, mang theo chút đùa giỡn.
?!
Vì sao bọn họ cảm thấy cho dù đùa giỡn chị dâu như vậy, cảm giác nhiệt độ trong phòng cũng không tăng trở lại?
“Dận, anh lại giở trò lưu manh?”
“Không sai.”
Mặc Khuynh Thành nắm chặt điện thoại, đột nhiên nở nụ cười, “Vậy xin hỏi đồ lưu manh, ngoại trừ em là quà, anh còn muốn gì nữa không?”
“Em có thể tìm bạn cho 18 đi.”
Suy nghĩ nửa ngày, ở chung với nhau ít, thật sự là 18 rất quấn cục cưng! Thời gian ở chung cũng không nhiều lắm, còn tới phá hoại, quá tức giận!
“Cái này không vội, nó còn nhỏ, đợi lớn một chút liền tìm cho nó một người bạn cực đẹp trai đi.”
“Ừ.”
Hai người không nói gì, truyền vào tai chỉ có tiếng hít thở của anh.
Qua một lúc sau, cô cho rằng anh ngủ thiếp đi, theo bản năng nói: “Dận.”
“Ừ.”
“Anh đang làm gì vậy?” Phía bên nước Y giờ đang là ban ngày thì phải.
“Họp.”
“Không phải là em quấy rầy anh rồi sao?”
“Em quan trọng nhất.”
Lại giật mình, bên tai cô giống như vẫn vang lên câu nói kia của cha: Trừ em ra, con là người phụ nữ quan trọng nhất của anh!
Lại phân tâm rồi hả?
Mặc Dận nhăn mày lại, hôm nay không xảy ra chuyện gì cả, rốt cục cô bị làm sao?
“Mặc Dận, anh sẽ rời khỏi em sao?” Đột nhiên, cô hỏi những lời này, cô thật sự sợ người bên cạnh mình sẽ rời đi.
“Sẽ không.”
Không chút do dự, trực tiếp phun ra hai chữ.
Cả đời này, anh sẽ không để Mặc Khuynh Thành một mình, cả đời này, sống chết bên nhau!
“Mặc Dận, em yêu anh.”
“Tút tút tút.”
Sao lại thế này?
Mấy người liếc nhìn nhau, rốt cuộc chị dâu nói cái gì, khiến cho Mặc Dận sửng sốt như vậy!
Mặc Dận nhìn điện thoại bị rơi xuống, độ cong khóe miệng vậy mà trước nay chưa từng cười tươi như vậy.
MD?
Mặc Dận đang cười?
Đáng thương cho bọn họ tâm tư tràn đầy bát quái, nhưng không có can đảm đem điện thoại ra chụp cảnh này, không khỏi khóc lóc nức nở, bao nhiêu năm mới được cảnh tượng này mà!