“Đừng lo lắng, anh sẽ giúp em giải quyết chuyện này. Nếu như không được thì anh còn có chị gái xinh đẹp bên cạnh đây, cô ấy là một bà chủ lớn, nhờ cô ấy chi ra chút tiền này cũng không thành vấn đề”.
Lục Hi nhìn Hoắc Tư Duệ nói đùa.
Hoắc Tư Duệ mỉm cười, chỉ cần Lục Hi cần, đừng nói là vài trăm ngàn, cho dù là vài triệu hay vài chục triệu thì cô cũng sẵn sàng chi ra.
Tuy nhiên, cô biết với khả năng của Lục Hi thì không cần đến cô giúp cho cô nên cô chỉ cười.
Tiết Đông Ni nghe vậy liền đau khổ nói: “Anh Lục, em cũng không quen biết chị ấy, sao có thể mặt dày nhờ chị ấy giúp đỡ được?”
Lúc này, Lý Vi nãy giờ vẫn luôn im lặng đột nhiên nói: “Anh Lục, chị này, chỉ cần anh chị giúp em lần này thì sau này bạn trai em sẽ trả lại tiền cho anh chị, anh ấy nhất định sẽ trả lại tiền”.
Cô ta không quen biết Lục Hi, cũng không quen biết Hoắc Tư Duệ, cô ta chỉ nghe thấy Tiết Đông Ni gọi họ như vậy nên gọi theo.
Nghe thấy hai người sẵn sàng giúp đỡ, Lý Vi như bắt được một cái phao cứu sinh nên liền mở miệng nhờ vả.
Cô ta bị người khác nắm đằng chuôi, nếu như còn không mặt dày nhờ vả thì ảnh khỏa thân của cô ta sẽ bị phát tán, lúc đó cô ta cũng không thể sống được nữa.
Lục Hi nghe xong thì lắc đầu, cảm thấy thương thay cho sự ngu ngốc của Lý Vi, nhịn không được phải lên tiếng.
“Đến bây giờ còn nghĩ tới bạn trai, chẳng lẽ cô không nhận ra gã bạn trai đó đã đá cô rồi sao?”
Lý Vi nghe vậy thì ngay lập tức đỏ bừng mặt nói: “Không thể nào, Dật Phàm tuyệt đối sẽ không lừa gạt em”.
Lục Hi suýt nữa thì tức đến hộc máu, cô gái này sao có thể không nhìn ra được sự thật hiển nhiên như vậy?
“Nếu như bạn trai cô không lừa gạt cô thì tại sao đến hạn trả nợ lại không tìm được người?”, Lục Hi nói tiếp.