Không ai biết du khách này đã gặp phải thứ gì. Dân bản xứ nói anh ta bị nguyền rủa quấn thân. Dù sao từ lân đó, không có ai lại đến lăng mộ này vào đêm khuya, người tới đây đều không phải là người bình thường.
Tây bắc của Đông Hòa vốn đã tràn ngập sắc thái bí ẩn, đây là vùng đất biên cương.
Trương Thác cầm kiếm tìm kiếm hồi lâu, cuối cùng thấy một lỗ hổng trên lăng mộ. Khi anh cầm kiếm tới gần thì cảm nhận được lỗ hổng đó phát ra lực hút đối với thanh kiếm trên tay mình.
“Lực từ?” Trương Thác nghi hoặc, thuận thế cầm lợi kiếm cắm vào lỗ hổng trên vương lăng. Ngay sau đó, anh lại cảm nhận được lực hút mãnh liệt truyền tới từ bên trong lỗ hổng, anh hơi suy xét một chút rồi buông chuôi kiếm ra, cả thanh kiếm bị hút vào bên trong, lăng mộ trước mặt Trương Thác cũng đột nhiên tách mở một lỗ hổng cao bằng nửa người.
“Cơ quan?” Nghỉ hoặc trong lòng Trương Thác càng nhiều. Nếu nhìn từ lịch sử thì lăng mộ này cách đây đã hơn tám trăm năm lịch sử, chế tạo ra một cơ quan như vậy trong lăng mộ cũng không phải là không có khả năng. Nhưng tám trăm năm qua, cơ quan vẫn không tổn hại, không bị bên ngoài phát hiện, thực sự không bình thường.
Trương Thác khom lưng chui vào lăng mộ. Đây là bên trong huyệt mộ, dựa theo môi trường không khí bị đè nén bên trong, Trương Thác biết rõ chắc chắn đây là một không gian phong bế. một con đường tối om chật chội xuất hiện trước mắt Trương Thác. Trương Thác không hề do dự, men theo con đường này đi xuống dưới.
Con đường này theo kiểu sườn dốc, nhưng độ nghiêng không đến mức khiến người ta không thể khống chế thân thể.
Đi được mấy chục giây, cảm giác choáng váng ập tới, khiến Trương Thác ý thức được con đường sườn dốc mà mình đang đi có hình xoăn ốc!
Lăng mộ tám trăm năm trước, con đường xoắn ốc dẫn xuống bên dưới, hơn nữa hiển nhiên con đường này đã được người khác chuẩn bị sẵn. Chắc chắn không thể nào có tám trăm năm lịch sử!
Trong lòng Trương Thác tràn đầy nghi hoặc, nhưng không suy nghĩ quá nhiều, bởi vì anh tin rằng những thứ đó sẽ mau chóng có đáp án.
Trương Thác men theo con đường xoắn ốc này đi xuống bên dưới. Anh tính toán mình đã đi được một ngàn bảy trăm hai mươi sáu bước. Đến bước chân thứ một ngày bảy trăm hai mươi bảy, trước mặt Trương Thác là một cánh cửa đá khổng lồ. Cửa đá cao năm mét, rộng ba mét, chỉ nhìn đã cho người ta cảm giác nặng nề không thể lay động. Trên mặt đất trước cửa đá, Trương Thác thấy một thanh lợi kiếm, chính là thanh kiếm mới bị hút vào từ lỗ hổng trên lăng mộ.
Mặt đất bên dưới thanh kiếm có vết cứa rõ ràng, dựa theo dấu vết này có thể phân tích được lợi kiếm rơi xuống từ trên cao.