Tiếng tăm của quân vương Địa Ngục Satan thật sự là quá lớn.
Đợi sau khi mọi người giải tán hết, Trương Thác dẫn theo Hàn Ôn Nhu đi vào trong căn phòng của Chúc Nguyên Cửu.
Trương Thác phát hiện lúc mình đi ở trong khu biệt thự nhà họ Chúc thì người nhà họ Chúc không ai dám nhìn mình một cái.
“Anh dọa người ta sợ đến như vậy sao?” Trương Thác sờ mũi, tò mò hỏi Hàn Ôn Nhu ở bên cạnh.
“Dọa người.”
Hàn Ôn Nhu không chút do dự gật đầu: “Ngay cả khi lần đầu em nghe được tên của anh thì trong lòng cũng sinh ra sợ hãi”
Trương Thác cười to hai tiếng: “Như vậy cũng không tệ”
Ở trong phòng, Chúc Nguyên Cửu đã pha trà xong.
Bên ngoài khu biệt thự nhà họ Chúc.
Người phụ nữ mặc áo đỏ và người đàn ông trung niên cùng ngồi chung trên một chiếc xe phổ biến bình thường.
“Như thế nào rồi?” Người đàn ông trung niên nhìn về phía người phụ nữ áo đỏ.
“Không có vấn đề gì”
Trên mặt người phụ nữ áo đỏ lộ ra sự vui mừng: “Tôi đã lừa dối anh ta thành công, anh ta cũng đã có hiểu biết riêng của bản thân về khí rồi”
Người đàn ông trung niên gật đầu nhẹ: “Tốt nhất là như vậy, cậu ta là đệ tử thân truyền của ngài Lục, là người duy nhất trên thế giới này có thể uy hiếp đến chúng ta. Bây giờ đang là thời khắc quan trọng, tuyệt đối không được để cho cậu ta phát hiện ra manh mối gì”
“Ngài Lục thật sự đáng sợ đến như vậy sao?” Trên mặt của người phụ nữ áo đỏ nảy sinh sự nghỉ ngờ.
Trên mặt của người đàn ông trung niên không tự chủ được xuất hiện sự sợ hãi: “Biệt hiệu của ngài Lục đối với chúng ta và biệt hiệu của đệ tử ông ấy trong những thế gia võ học cổ truyền bình thường chỉ cần một cái tên thôi cũng là một sự uy hiếp rồi”
Khu vườn trong biệt thự nhà họ Chúc.